11/10/2025 12:56        

TUYỂN TẬP CÂU TRUYỆN CHỦ ĐỀ BẢN THÂN LỚP MG 3-4 TUỔI NH 2025-2026

TUYỂN TẬP CÂU CHUYỆN CHỦ ĐỀ BẢN THÂN

 

Truyện: BÉ MINH QUÂN DŨNG CẢM

 

Ngày chủ nhật bố mẹ vắng nhà. Bé Minh Quân và Mèo Vàng được dịp nô đùa thoả thích, mải đùa nghịch, chẳng may tay Minh Quân gạt phải lọ hoa, lọ hoa rơi xuống vỡ tan tành. Chiều bố mẹ về Minh Quân mách:
         - Bố ơi! Con Mèo nghịch, đánh vỡ bình hoa rồi.
Thế là Mèo vàng bị phạt, nó bị bố xích lại và không được ăn cá.

         Tối đến nằm trên giường nghe tiếng mèo vàng kêu meo meo. Minh Quân không sao ngủ được. Minh Quân vùng dậy, chạy đến bên bố và thú nhận tất cả rồi xin bố tha cho mèo. Bố ôm Minh Quân vào lòng và khen:
        - Con trai bố trung thực và dũng cảm lắm

 

Truyện : Vịt con đi học

Không đợi đồng hồ rung chuông báo thức, Vịt Con vẫn dậy sớm hơn mọi ngày, chú háo hức mong chóng sáng để mẹ đưa đi học, chả là hôm nay ngày đầu tiên Vịt con tới lớp. Vịt Con thích lắm, dọc đường chú cứ hát suốt.

Trường của Vịt Con nằm trên một bãi đất rộng, có dòng suối chảy qua, hai bên bờ suối có nhiều hoa đua nhau nở, rất đẹp.

Lớp mẫu giáo của Vịt Con thật vui vì có nhiều bạn. Ai đến lớp cũng được cô giáo Gà Mơ âu yếm xoa đầu và hỏi tên từng bạn. Vịt Con được cô giáo cho tự giới thiệu về mình trước, Vịt Con lễ phép: Cạp! Cạp…thưa cô con là Vịt Con, con rất thích bơi lội. Vịt Con chưa nói dứt lời, Ếch xanh đã láu táu: Ộp! ộp…con cũng thích bơi lội. Cô Gà Mơ tỏ ý không vui, cô nói: Ếch Xanh ơi, con phải giơ tay xin phép rồi mới nói chứ? Ếch Xanh biết lỗi, cúi đầu:vâng ạ.

Các bạn Trống Choai, Cún Nâu và Mèo khoang cũng lần lượt nói về mình. Này nhé: bạn Trống Choai gáy ò… ó… o… để đánh thức mọi người dậy. Bạn cún Nâu sủa: gâu…gâu…gâu… và trông nhà rất giỏi. Bạn Mèo khoang kêu: Meo …meo, lũ chuột nghe thấy sợ lắm. Bạn Ếch Xanh giống mình thích bơi lội nhưng lại kêu: ộp…ôp… Vịt Con khoái chí cười thật tươi, mình có nhiều bạn, mỗi bạn đều có một tên và tiếng kêu riêng, thật đáng yêu.

Sau giờ họp mặt, cô Gà Mơ cho cả lớp tập thể dục, học múa hát, cô còn cho các bạn vui chơi thỏa thích… cô dạy bạn bè phải đoàn kết, nhường nhịn, giúp đỡ lẫn nhau, phải biết lế phép, ngoan ngoãn và vâng lời người lớn.

Một ngày ở lớp Vịt Con được học bao điều, chú thấy mình như lớn lên nhiều…

Khi ông mặt trời xuống núi là lúc Vịt Mẹ đón Vịt Con, trên đường về nhà Vịt Con ríu rít kể cho mẹ nghe về cô giáo và các bạn của mình..

                                                                                                                       

Truyện: Tay trái và tay phải

 

Tay trái và tay phải từ trước giờ luôn là hai người bạn thân thiết, lúc nào cũng có nhau. Một hôm, mẹ đi chợ về, tay phải xách giỏ giúp mẹ, vừa nặng vừa mệt nên nó đã mắng tay trái:

• Bạn sướng thật, việc gì cũng đến tay tớ, từ xúc cơm, cầm viết, lặt rau… trong khi bạn chẳng phải làm việc gì nặng nhọc.

Nghe tay phải nói vậy, tay trái buồn bã chẳng nói lời nào. Từ khoảnh khắc đó, tay trái tự hứa sẽ không giúp tay phải bất cứ việc gì nữa.

Buổi sáng hôm sau, khi con người thức dậy và đi đánh răng. Lúc này chỉ có tay phải cầm bàn chải, còn tay trái giận nên không cầm ly nước. Con người tỏ vẻ không hài lòng vì đánh răng vừa chậm, vừa không sạch. Đến lúc con người thay quần áo để đi học thì càng bực bội hơn vì không thể gài nút bằng một tay.

Đến tiết học vẽ, con người đã không thể chịu nổi vì chỉ có một tay để cầm bút chì và không có tay để giữ giấy. Giấy được nước chạy lung tung và luôn miệng trêu:

• Tại tay phải chỉ biết coi trọng bản thân mình mà xem thường bạn nên phải chịu hậu quả như vậy đấy!

Sợ con người tức giận, tay phải bèn năn nỉ tay trái:

• Việc này khó quá, một mình tớ không thể làm được, cậu giúp tớ với!

Thấy tay trái vẫn còn giận và làm ngơ, tay phải nói thêm:

• Chúng mình làm hòa nhé. Tớ biết mình sai rồi. Tớ xin lỗi cậu nhiều!

Thế là hai tay cùng nhau giúp con người làm việc, từ đánh răng, mặc quần áo, phụ mẹ việc nhà… Việc nào hai tay cùng làm đều được mẹ khen nhanh chóng và gọn gàng.

Lúc này, tay phải mới sung sướng thốt lên:

• Có tay trái tớ đỡ vất vả hẳn. Trước đây tớ đã hiểu lầm cậu, không nhận ra giá trị của cậu. Chúng ta đều quan trọng như nhau, không có cậu, một mình tớ không thể làm tốt mọi việc được.

 

TRUYỆN: CẬU BÉ MŨI DÀI

Ngày xưa có một cậu bé có một cái mũi rất dài vì vậy mọi người gọi chú là "bé Mũi Dài".

Một buổi sáng mùa thu đẹp trời, tiếng gió thổi vi vu lay động những chiếc lá, Bé Mũi Dài nhìn thấy một vườn hoa với muôn vàn bông hoa đua nhau khoe sắc. Hoa hướng dương có màu vàng rực, hoa hồng, hoa cẩm chướng đỏ tươi. Thấp thoáng trong lùm cây xanh, chim họa mi đang mải mê ca hát.

Bỗng bé Mũi Dài nhìn thấy một cây táo sai trĩu quả. Những quả táo chín đỏ thơm lừng. Chú vội vàng trèo lên cây để hái những quả táo chín nhưng... chú không tài nào trèo lên được vì vướng cái mũi của mình. Bực quá bé Mũi Dài liền nói to:

- Ước gì cái mũi của tôi biến mất. Tôi chẳng cần có mũi, tôi chỉ cần có miệng để ăn đủ thứ thơm ngon trên đời, để cười, để nói, tôi cũng chẳng cần tai, và tay cũng chẳng cần gì cả.

Gần đấy có chú ong đậu trên một cành hoa, nghe thấy thế, ong ngạc nhiên và nói:

-Tại sao bạn lại không cần có mũi? Đối với tôi, mũi rất cần, có mũi tôi thở được này, còn ngửi và phân biệt được các mùi thơm khác nhau của các loài hoa. Còn bạn, bạn có ngửi thấy mùi táo thơm ngon không? Nhờ có mũi mà bạn ngửi được và phân biệt được các mùi vị và hương thơm khác nhau.

Vừa lúc đó chim họa mi hót véo von bay đến nói với bé Mũi Dài:       

-Bạn Mũi Dài ơi, Nếu bạn không cần có tai thì làm sao bạn nghe được tiếng nói của tôi và những âm thanh diệu kỳ xung quanh. Bạn biết không nhờ có tai mà bạn nghe và phân biệt được mọi âm thanh đấy!

Ở gần đấy các cô hoa runh rinh cánh cũng đua nhau gọi:

-Bạn Mũi Dài ơi! Bạn có nhìn thấy một vườn hoa rực rỡ của tôi không? Nếu bạn không có mắt thì làm sao bạn có thể nhìn thấy vẻ đẹp rực rỡ của chúng tôi được?.

Bé Mũi Dài nghe xong, ngẫm nghĩ một lát rồi hốt hoảng đưa tay sờ lên đầu, lên mặt, tai, mắt, mũi, miệng của mình để xem chúng có còn nữa không hay đã giận chú mà đi mất rồi.

Từ đó, cậu bé Mũi Dài nhận thấy tất cả tai, mũi, mắt, miệng, lưỡi đều cần thiết cho mình và không thể thiếu chúng được. Cậu thầm nghĩ: "Ôi! Nếu ta không có chúng thì sẽ như thế nào nhỉ? Thật là đáng sợ!". Và cũng từ đó cậu bé luôn nghe lời người lớn giữ gìn vệ sinh cơ thể sạch sẽ, giữ gìn đôi mắt, cái mũi... của mình mà không bao giờ có ý định vứt chúng đi nữa.  

 

 
Video